Những sự thật lịch sử bạn sẽ chẳng bao giờ được học trong sách giáo khoa

Ngày 24/12/2017 - Đăng bởi Lalung.vn
Thích & chia sẻ:

Biển học là bao la thế nên kiến thức mà chúng ta học được ở trường sẽ không bao giờ đủ. Có những điều trong lịch sử, những sự kiện đã từng xảy ra trong quá khứ mãi mãi sẽ không bao giờ được đề cập đến trong những cuốn sách giáo khoa. Tuy nhiên, nếu có lòng tìm hiểu, bạn vẫn có thể tìm thấy những bí mật bị chối bỏ hoặc ít nhất là trong bài viết những sự thật lịch sử bạn sẽ chẳng bao giờ được học trong sách giáo khoa mà LaLung.vn sắp sửa gửi đến bạn ngay sau đây. 

 

1) Người La Mã cổ đại hành quyết phạm nhân ngay trong những buổi trình diễn mô phỏng đúng theo những tình tiết trong nội dung vở diễn.

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@ancient.eu

Người La Mã nổi tiếng với những Ludi Meridiani, tức những vở kịch diễn vào giữa trưa. Những buổi trình diễn này tái hiện lại giai thoại về những nhân vật nổi tiếng như Hercules, Pasiphae và Orpheus. Điều đáng nói là đây không đơn thuần chỉ là một buổi trình diễn bình thường mà nó còn là nơi thực hiện hành quyết công khai những tù nhân và tù binh chiến tranh bị kết án tử.

Chẳng hạn, trong vở diễn Pasiphae, cũng giống như bà hoàng hậu bí ẩn này, một nữ tù nhân sẽ bị xử quyết và lăng nhục bằng cách thả vào chung chuồng với một con bò đực đến kỳ động dục. Con bò này sau đó sẽ được thả ra để làm nhục nữ tù nhân yếu đuối trước sự chứng kiến của đám đông. Nếu may mắn sống sót qua những thử thách tàn bạo đó, những thanh kiếm sắc bén bên ngoài sẽ làm nốt phần còn lại để chấm dứt cuộc đời cô. 

Cách hành quyết tử tù nhà cũng xảy ra tương tự trong một vở kịch khác. Hoàng đế Nero ra lệnh cho các Kitô hữu phải mặc vào lớp da động vật trước khi ném họ vào chuồng chó như một phương tiện để làm nhục những tội nhân. Phần lớn người đến xem những vở kịch hành quyết này đến từ tầng lớp thượng lưu. Đối với họ - những người giàu có, hình thức hành quyết này mang lại một cảm giác vượt trội về đạo đức đối so với những tên tội phạm bị kết án.

Việc đưa các cuộc hành quyết vào những vở kịch là một hình thức trưng bày dư luận về quyền tối cao của La Mã và chứng minh quyền lực có thể nắm giữ và kiểm soát quyền sinh tử của người khác. Những buổi trình diễn này được xem như một hình thức kiểm soát xã hội cần thiết và là một biện pháp ngăn chặn các tội ác trong tương lai. Những người bị kết án tử và bị hành quyết theo cách này sẽ phải chịu đựng sự nhục nhã, đau đớn tột cùng cả về thể xác lẫn tinh thần trước lúc chết. 

Hơn nữa, cần lưu ý rằng Rome xưa không có nhà tù quy mô lớn đủ để chứa hết tội phạm, vì thế hình thức trừng phạt này được xem là vừa có chức năng thực tiễn cũng như mục đích chính trị. Riêng về việc xử quyết các tín hữu Kitô, vào thời đó, những cá nhân này được coi là mối đe dọa lớn đối với xã hội La Mã vì lo ngại sự hoài nghi của họ đối với các vị thần sẽ làm thay đổi trật tự xã hội. Tuy nhiên, tư tưởng cố hữu này bắt đầu mờ dần vào cuối đế chế khi Kitô giáo dần được cộng đồng chấp nhận.

 

2) Sunandha Kumariratana, vương hậu Thái Lan chết đuối trong khi mọi người chỉ dám đứng nhìn vì luật cấm họ không được chạm vào cơ thể hoàng hậu

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@historyofroyalwomen.com

Sunanadha Kumariratana, 19 tuổi, là con gái của vua Xiêm Mongkut và công chúa Piam. Bà đã kết hôn và là người vợ chính thức của vua Chulalongkorn (Rama V) cùng với những người chị em gái khác của mình cũng được tiến cung làm vợ vua Rama V của Xiêm (nay là Thái Lan) là vương hậu Savang Vadhana và vương hậu Saovabha Bhongsi.

Vương hậu Sunanadha và cô con gái trong bụng bà đã gặp nạn khi chiếc thuyền đưa họ đến cung điện Bang Pa-In (Summer Palace) bị chìm khiến cả hai chết đuối. Vụ tai nạn này xảy ra trước sự chứng kiến của rất đông người dân. Thật không may, không ai trong số họ dám ra thay giúp đỡ vì thời đó luật pháp cấm thường dân động chạm vào cơ thể những người có dòng máu hoàng tộc – thậm chí kể cả trong trường hợp cận kề sống chết. Bất kỳ người nào vi phạm luật này đều bị tuyên án tử hình. Sau cái chết của vợ con, vua Chulalongkorn đã dựng lên một đài kỷ niệm để tưởng niệm hoàng hậu và đứa con chưa chào đời của họ trong cung điện Bang Pa-In.

 

3) Albert Einstein kết hôn với người em họ của mình. Trên thực tế, 80% cuộc hôn nhân trong lịch sử là giữa những người chung họ với nhau.

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@eshockers.com

Trong quá khứ, đặc biệt là ở những nước phương Tây, những vụ kết hôn giữa hai người có mối quan hệ gần gũi hay còn gọi là anh em họ chú bác ruột với nhau là khá phổ biến. Trên thực tế, Rothschilds, Albert Einstein và thậm chí cả Charles Darwin đều đã kết hôn với anh chị em họ hàng của mình. Charles Darwin – nhà bác học vĩ đại nổi tiếng với thuyết tiến hóa cũng đã cầu hôn và lấy cô em họ (thế hệ đầu) và cả hai đã có với nhau 10 người con.

Giáo sư Robin Fox đến từ Đại học Rutgers cho rằng hơn 80% trong số các cuộc hôn nhân trong lịch sử có thể là giữa những người có cùng huyết thống như anh em họ hàng thế hệ thứ hai hoặc gần hơn. Thời cổ đại, hôn nhân họ hàng được coi là sự phối ngẫu lý tưởng bởi người xưa quan niệm rằng "Thóc lúa trong bồ, giống má nhà ta" nên thường khuyến khích lấy người chung cùng họ để tránh việc bị chia đôi tài sản hay quyền hành. Do đó, cận huyết là kết quả tất yếu của những cuộc hôn nhân này. Thêm vào đó, những phát hiện di truyền học gần đây đã chỉ ra mối liên hệ giữa hôn nhân cận huyết và sự thoái hóa dòng giống như bệnh quái thai, dị tật bẩm sinh thai nhi dẫn đến sự sụt giảm mạnh số lượng các cuộc hôn nhân họ hàng Braxin, Mỹ, châu Âu và các nước phương Tây khác. Tuy nhiên, theo ghi nhận thì có vẻ như số vụ kết thông gia giữa những người họ hàng với nhau ở Trung Đông và một vài nước châu Á khác vẫn không chứng kiến bất kỳ thay đổi nào.

Quay lại trường hợp của Albert Einstein. Ông đã kết hôn lần thứ hai với bà Elsa, vốn là con của người chị của mẹ mình. Không chỉ vậy, cha của Einstein và cha của Elsa là anh em họ với nhau và thời còn trẻ bà Elsa cũng có tên là Einstein.

 

4) Phát hiện những chiếc cốc làm bằng sọ người từ thời đại đồ đá cũ ở Anh

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@Wired

Vừa qua, trong một đợt khảo sát thực địa, các nhà khoa học đã bất ngờ tìm thấy ba chiếc cốc sọ người trong hang động của Gough ở Hẻm Núi Cheddar ở Somerset, nước Anh. Theo kết quả phân tích bằng phương pháp đồng vị carbon, những chiếc sọ người được tìm thấy trong hang động là của 2 người lớn và một đứa trẻ 3 tuổi có  niên đại lên đến 14.700 năm tuổi. 

Việc đẽo gọt sọ người thành cốc, chén nghe có vẻ to tát nhưng thực tế nó đã không còn xa lạ gì với các nhà sử gia toàn thế giới. Theo họ, từ xa xưa, người tiền sử đã dùng những công cụ bằng đá để đẽo gọt ra những cái chai lọ và cả cốc, chén và sử dụng chúng trong các bữa tiệc. Từ người Viking đến người Scythia, tất cả đều sử dụng sọ người với mục đích này.

Tiến sĩ Silvia Bello đến từ Bảo tàng Lịch sử Tự nhiên, London tin rằng người tiền sử đã cẩn thận làm sạch hộp sọ và các mô mềm trước khi thực hiện công đoạn gọt đẽo sọ thành dụng cụ ăn uống. Thậm chí vị chuyên gia này còn đưa ra giả thuyết ngờ rằng, người hiện đại đầu tiên (Cro-Magnon) có thể là những người ăn thịt người và những chiếc cốc sọ người là chiến lợi phẩm sau những bữa đánh chén như vậy. Dù vậy, xét cho cùng ông vẫn tin rằng, những loại dụng cụ “rùng rợn” này được sử dụng chủ yếu là để ăn uống, như một nghi thức thuần túy hơn là sở thích ăn thịt đồng loại.

Ngoài 3 hộp sọ được tìm thấy trong hang động của Gough thuộc về hai người lớn và một đứa trẻ 3 tuổi có niên đại từ thời Cro-Magnon, các nhà khoa học còn tìm thấy hai chiếc cốc sọ người vào năm 1920 và một chiếc khác vào năm 1987.

 

5) Tuổi thọ trung bình của người La Mã cổ đại chỉ từ 20 đến 30 năm

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@america.pink

Mới đây, các nhà nghiên cứu hiện đại đã thừa nhận một sự thật khá bất ngờ rằng tuổi thọ trung bình của người La Mã cổ đại chỉ dao động quanh độ tuổi 25. Sở dĩ có con số gây sốc này là do vào thời này, tỷ lệ tử vong ở trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ rất cao. Có đến 50% trẻ em chết trước khi kịp lên 10 tuổi. Nếu may mắn sinh ra trong gia đình có điều kiện, không phải đi lính và không bị mắc những căn bệnh dịch nguy hiểm thì tuổi thọ trung bình của người La Mã cổ đại nhiều nhất cũng 45 hay 50 năm mà thôi.

 

6) 60% dân số của Paraguay thiệt mạng trong cuộc Chiến tranh Tam đồng minh để lại hệ lụy mất cân bằng giới tính nghiêm trọng. Thời đó, tỷ lệ phụ nữ so với người đàn ông ở quốc gia này là 4:1.

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@listcrux.com

Tam đồng minh hay cuộc chiến tranh Paraguay chính thức nổ ra khi Brazil quyết định tham gia vào phe đồng minh với hai nước Argentina, Brasil trợ giúp cho Ucraina chống lại phe đối lập. Tham vọng bành trướng của Paraguay được cho là nguyên nhân chính khơi mào cuộc chiến đẫm máu nhất trong lịch sử Nam Mỹ. Với tham vọng này, Francisco Solano Lopez, nhà độc tài Paraguay đã phát động một cuộc chiến chiếm đánh quốc gia lớn hơn - Brazil. Tổng thống Bartolome Mitre nhanh chóng nắm bắt thời cơ kết liên minh với Brazil và Colorado giành quyền kiểm soát thành công Uruguay. Sau đó, liên minh ba nước được thành lập và chính thức tuyên chiến với Paraguay vào ngày 1/5/1865.

Lúc bấy giờ Paraguay với 50.000 binh lính và sự chỉ đạo của Francisco được xem là quân đội mạnh nhất ở châu Mỹ Latinh. Cuộc chiến tranh bắt đầu khi quân đội Paraguay tràn qua lãnh thổ phe đối lập. Nhưng các vấn đề về hậu cần và sự tấn công của Ba Tư đã nhanh chóng chấm dứt cuộc tuần hành của Paraguay. Cục diện trở lên tồi tệ với phe gây hấn từ tháng 1/1868 khi những chiếc bọc giáp của Brazil phá vỡ các hệ thống phòng thủ Paraguay. Chiến dịch Lomas Valentinas vào tháng 12 chứng kiến sự thất bại của quân đội Paraguay. Nhà độc tài Paraguay, Francisco Solano Lopez, tử trận vào ngày 1/3/1870. 

Thất bại toàn hoàn, quân đội và xã hội Paraguay lúc đó đã hoàn toàn kiệt quệ. Dân số Paraguay từ khoảng 525.000 người trước chiến tranh giảm xuống chỉ còn khoảng 221.000 vào năm 1871. Trong số này, chỉ có khoảng 28.000 là nam giới.

 

7) Tục ăn thịt người hồi sinh trở lại vào thế kỷ 16 và 17 do những quan niệm chữa bệnh quái đản.

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@smithsonianmag.com

Phục Hưng được biết đến như là một thời kỳ nở rộ của các phong trào nghệ thuật và văn hóa bao trùm suốt giai đoạn từ thế kỷ 15 đến thế kỷ 17. Đáng buồn thay, trong sách sử, giai đoạn này cũng được biết đến với tục ăn thịt người chữa bệnh. Xác ướp và thịt tươi sống của con người trở thành liều thuốc có thể chữa được mọi loại bệnh. Tiêu thụ thịt từ xác ướp được đào lên từ lòng đất không chỉ giới hạn ở một vài nhóm người và nó thậm chí còn khá phổ biến trong mọi tầng lớp xã hội thời bấy giờ. Hoàng gia, các nhà khoa học, bác sĩ, linh mục và nhiều người châu Âu thường xuyên sử dụng các bộ phận trên cơ thể con người bất cứ khi nào họ cần cơ thể khỏe mạnh hơn. 

Các loại thuốc thịt người đầu tiên là những xác ướp Ai Cập. Sau đó, hộp sọ nghiền thành bột bắt đầu được ưa chuộng, chúng được sử dụng để điều trị chứng nhức đầu trong khi đó máu tươi được cho là liều thuốc tiên có thể chữa được các bệnh về máu. Mỡ lấy từ xác chết dùng chữa gout hoặc các bệnh ngoài da. Hậu quả là xác ướp thường xuyên bị đánh cắp từ các viện bảo tàng Ai Cập, hộp sọ, các phần trên cơ thể từ mộ của người Ailen bị lấy trộm đem đi bán.

Vào thế kỷ 19, một nhà khoa học cho ra đời phương thuốc chữa bệnh chảy máu trong gọi là "Giọt nước của Đức Vua" từ công thức pha trộn giữa máu người, bột hộp sọ và sô cô la. Thậm chí, rêu mọc trên sọ người cũng trở thành một loại phụ gia có giá trị. Bột của nó được cho là có công dụng chữa bệnh chảy máu cam, thậm chí động kinh. 

Thời đó, máu người, đặc biệt là máu tươi nóng là một loại “thuốc” quý hiếm bởi nhiều người cho rằng máu chứ đựng linh hồn của người quá cố. Người nghèo, vốn không đủ tiền mua máu tươi sẽ đến những vụ hành quyết, trả một ít tiền cho đao phủ để đổi lấy một chút máu được hứng từ cần cổ vừa bị chặt mất đầu của tù nhân bị tử hình.

 

8) Người Roma tin nước tiểu là “vàng lỏng”. Rửa miệng bằng thứ chất lỏng này sẽ chữa được bệnh hôi miệng và làm trắng răng.

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@wordsiseek.com

Urophagia hay hành động uống nước tiểu là một thói quen bình thường ở thời La Mã cổ đại. Người Roma tin rằng nước tiểu là “vàng lỏng” thế nên họ gắng sức thu thập nhiều nhất nước tiểu có thể từ các nhà vệ sinh công cộng và đem bán chúng cho người mua. Chữa bệnh bằng nước tiểu phổ biến và lợi nhuận sinh ra từ việc buôn bán nước tiểu nhiều đến nỗi nhà vua phải ban hành một loại thuế mới đánh thẳng vào các thương nhân nước tiểu. 
Vào thời cổ đại, nước tiểu được sử dụng cho khá nhiều mục đích. Chúng được sử dụng như chất làm mềm da, loại bỏ vết bẩn khỏi vải hay chất lên men. Ngoài ra, nước tiểu còn được nhiều người tin còn có một công dụng rất quan trọng khác – tẩy trắng răng. Nếu sống vào thời La Mã cổ đại, bạn sẽ phải sử dụng nước thải của mình hoặc người khác thay cho kem đánh răng hay nước súc miệng. Họ tin rằng thành phần ammoniac có trong nước tiểu là một chất tẩy sạch vết bẩn thế nên nó cũng có thể làm sạch và sáng răng.

 

9) Thành Cát Tư Hãn đã hạ lệnh giết thịt 10 người để giúp đội quân của mình vượt qua tình trạng thiếu lương thực.

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@www.biography.com

Thành Cát Tư Hãn là người sáng lập nên đế chế Mông Cổ. Đế quốc Mông Cổ kiểm soát phần lớn khu vực Trung Á và Trung Quốc. Những cuộc chinh phạt thành công của quân đội Mông cổ phần lớn là do tài năng lãnh đạo của Thành Cát Tư Hãn. Thành Cát Tư Hãn sau lần chinh phạt nhà Kim (Bắc Trung Quốc) với sự giúp đỡ của những người Ongud (những người Mông Cổ sống ở biên giới phía Bắc nhà Kim), đã phải rút lui vì bị thương nặng. Lợi dụng cơ hội này, nhà Kim nhanh chóng tiến quân lấy lại phần đất đai bị mất và tăng cường thiết lập hàng phòng thủ chống quân Mông Cổ.

Hai năm sau, tức năm 1213, người Mông Cổ trở lại chinh phạt triều Kim. Thành Cát Tư Hãn chia quân đội thành đạo quân. Ông và hai người con trai của mình thống lĩnh đội quân đánh thẳng vào Tử Kinh Quan và chứng kiến sự thất bại của quân Kim. Đến năm 1214, phần lớn khu vực phía bắc Hoàng Hà nằm dưới sự kiểm soát của Thành Cát Tư Hãn ngoại trừ thành Trung Đô, vị trí trọng yếu của Kim. Sở dĩ thành này trụ được lâu như vậy do được thiết kế kiên cố, đủ sức chống lại cuộc bao vây tấn công của quân Mông Cổ. 

Cuộc vây hãm diễn ra trong một thời gian dài dẫn đến sự thiếu hụt nguồn cung cấp trong trại Mông Cổ. Đúng lúc này, nạn dịch hạch bắt đầu hoành hành. Để tiếp tục kế sách vây hãm thành, Thành Cát Tư Hãn hạ lệnh giết 10 người trong đại quân, hy sinh họ để làm nguồn lương thực cho hàng trăm nghìn người khác. Năm 1215, thành Trung Đô thất thủ, cuộc vây hãm kéo dài hàng năm trời của đội quân Mông Cổ kết thúc trong thắng lợi.

 

10) Sau khi bị đạn bắn vào đầu, một người lính Hungary đã không thể ngủ trong suốt quãng đời còn lại.

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@The Milwaukee Sentinel – Sep 25, 1938

Năm 1915, tại mặt trận phía Đông, Paul Kern, một người Hungari tham gia chiến đấu trong Thế chiến I đã bị một người lính Nga bắn bị thương. Viên đạn oan nghiệp ghim vào đầu, ngay vị trí thùy trước những tưởng đã lấy đi sinh mạng của ông nhưng không, bằng một cách thần kỳ nào đó, người lính này vẫn còn sống. Paul Kern tỉnh dậy sau cuộc phẫu thuật tại bệnh viện Lemberg và đó cũng là lần ngủ cuối cùng trong đời ông. Ngoài việc bị nhức đầu thường xuyên do vết thương cũ, Kern cho biết sức khỏe của mình không hề có dấu hiệu xấu đi khi bị mất ngủ.

Ban đầu, Paul đã cố gắng ngủ như những người khác nhưng những giờ trằn trọc trên giường giúp ông nhận ra rằng thà đi kiếm việc gì làm còn có ích hơn là nằm đó than vãn.

Trường hợp đáng ngạc nhiên của Paul Kern đã khiến các chuyên gia vô cùng bối rối. Những chuyên gia trí não và thần kinh giỏi nhất đã thực hiện rất nhiều nghiên cứu với Paul nhưng họ vẫn không thể phát hiện bất kỳ điều gì bất thường. Tiến sĩ Frey, một giáo sư đại học nổi tiếng đã điều trị chứng mất ngủ nhiều năm thừa nhận rằng ông chưa từng gặp trường hợp nào không cần ngủ mà vẫn khỏe mạnh như của Paul.

 

11) Claudius, vị hoàng đế thứ tư của đế chế La Mã không phải là người đồng tính. Thế nhưng vào thời đó, đây lại bị coi là điều kỳ quặc khác người.

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@thefamouspeople.com

Claudius, vị hoàng đế thứ tư của đế quốc La Mã cổ đại chỉ lấy phụ nữ làm vợ thay vì nam giới. Thế nhưng vào thời đó, quyết định chỉ sủng ái nữ giới của Claudius lại bị dị nghị, thậm chí nhiều kẻ không ưa còn xem vị hoàng đế này là kẻ quái đản. Sở dĩ có chuyện tréo ngoe này là vì vào thời La Mã cổ đại, tình yêu đồng tính là một việc hoàn toàn bình thường, không hề bị xã hội cấm đoán, thậm chí nó còn trở thành mốt và được tầng lớp quý tộc và cả những vị hoàng đế ưa chuộng.

Đối với những người La Mã thuộc tầng lớp thượng lưu, việc nảy sinh tình dục khác giới chỉ là để duy trì nòi giống. Tình dục đồng tính trong thời La Mã được phân biệt dựa trên địa vị xã hội và đó cũng là thứ quyết định vị trí “thống trị” hoặc “cam chịu” trong mối quan hệ của hai người. Do đó, người chiếm ưu thế tức người nắm giữ vị trí chủ động thường là những người đàn ông trưởng thành, có địa vị cao trong xã hội trong khi người phục tùng, bị động thường là vị trí của phụ nữ, nô lệ hoặc thanh niên chưa đến tuổi công dân. Khác với những bậc đế vương trước, Claudius không ưa vị trí nào trong này và ông chỉ chọn phụ nữ. Sự lựa chọn này khiến mọi người đặt câu hỏi liệu Claudius có thực sự tỉnh trí hay không.

Có một sự thật thú vị là trong tất cả 15 vị hoàng đế đầu tiên trong đế chế La Mã cổ đại, Claudius là người duy nhất “thẳng”. Người ông chọn luôn luôn là phụ nữ.

 

12) Hơn 100 người bị điện giật chết ở Pháp do giật chuông nhà thờ trong những ngày mưa gió sấm chớp

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@twitter.com

Vào thời trung cổ, người ta tin rằng chuông có quyền năng siêu nhiên. Họ cho rằng mỗi một tiếng chuông sẽ giúp tránh khỏi việc bị sét đánh. Do đó, các nhà thờ luôn cử ra một người giật chuông reo vang trong những cơn mưa bão sấm chớp để khuếch tán sét. Tuy nhiên, quan niệm ấu trĩ này đã khiến nhiều người phải bỏ mạng oan uổng vì bị điện giật. 

Theo ghi nhận tại Pháp trong vòng 33 năm qua, đã có tới 103 người rung chuông tử vong do bị điện giật khi giữ dây chuông ướt (sét đánh vào chuông, điện truyền qua dây chuông ẩm làm chết người). Để hạn chế những vụ tai nạn đáng tiếc nói trên, vào năm 1786, Quốc hội Paris đã thông qua một sắc lệnh ban hành vào năm 1786 cấm các nhà thờ rung chuông khi trời mưa bão sấm sét.

 

13) “Móng tay màu đen” là một trong những biến chứng kỳ lạ của vụ ném bom nguyên tử ở Hiroshima vào năm 1945.

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@pcf.city.hiroshima.jp

Sự thật lịch sử tiếp theo trong danh sách sẽ nói về cuộc thảm sát hạt nhân tàn phá nặng nề ở thành phố Hiroshima của Nhật Bản trong Thế chiến II. Một số người may mắn sống sót cho biết móng tay của họ đã chuyển sang màu đen sau cái ngày định mệnh đó. Những trường hợp phát hiện móng ta biến dạng thành hình gậy hình, hình que và chuyển sang màu đen bắt đầu tăng lên và nguyên nhân được cho là bị nhiễm phóng xạ do vụ nổ hạt nhân gây ra. Điều đáng ngạc nhiên là bên trong những chiếc móng này có cả mạch máu và sẽ bị chảy máu mỗi lần cắt. Một cái móng tay màu đen mới sẽ mọc lên thay thế chiếc móng bị hỏng hoặc vừa bị cắt xuống.

 

14) Thành Cát Tư Hãn đã giết chết khoảng 40 triệu người đồng nghĩa với việc ông đã loại bỏ 700 triệu tấn carbon ra khỏi bầu khí quyển Trái đất. Có lẽ đây là trong những hành động vì môi trường đầu tiên trong lịch sử nhân loại.
 

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@www.biography.com

Genghis Khan, một trong những “kẻ xâm lược” vĩ đại nhất trong lịch sử thế giới đồng thời cũng là người sở hữu diện tích lãnh thổ lớn nhất (khoảng 22% tổng diện tích đất trên thế giới) vào thế kỷ 12 và 13. Để đạt được điều này, vị đại hãn này loại bỏ gần 700 triệu tấn carbon thải vào bầu khí quyển Trái đất. 

Thành Cát Tư Hãn, cùng với quân đội Mông Cổ bắt đầu cuộc đại chinh phạt trên trực tiếp gây ra cái chết cho khoảng 40 triệu người, phá hủy vô số làng mạc và các vương quốc. 40 triệu người chết là một sự suy giảm lớn về dân số. Những vùng đất cằn cỗi đó đã dần dần phát triển thành rừng. Việc tái trồng rừng trên những vùng đất chiến sự đã giúp loại bỏ khoảng 700 triệu tấn carbon từ khí quyển Trái đất. Đây có thể là hành động mang ý nghĩa tích cực về môi trường đầu tiên trong lịch sử nhân loại.

Nhưng những đóng góp của Thành Cát Tư Hãn không dùng lại ở đó. Một nhóm các nhà di truyền học nghiên cứu các nhiễm sắc thể Y ở các vùng thuộc Mông Cổ đã phát hiện ra rằng có thể có 16 triệu con cháu, hậu duệ trực tiếp của Thành Cát Tư Hãn vẫn còn sống đến ngày nay.

 

15) Ở Thụy Sĩ có một bức tượng 500 năm tuổi tạc hình một con quỷ đang ăn thịt trẻ em.

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@www.youtube.com

Đài phun nước Kindlifresserbrunnen hay “đài phun nước kẻ ăn thịt trẻ em” ở Bern, Thụy Sĩ được tạo ra để vào thế kỷ 16 bởi nghệ sĩ điêu khắc Hans Geing để thay thế cho một đài phun nước bằng gỗ đã cũ. Bức tượng khắc tả hình ảnh một con quỷ dữ tợn đang cố nuốt một đứa trẻ với những chiếc túi vác đầy trẻ con bên hông.

Có khá nhiều giả thuyết lý giải về bức tượng “ăn thịt trẻ em” này. Một số người tin rằng đây là cách bôi nhọ người Do Thái bởi hình tượng con quỷ đội chiếc mũ nhọn màu vàng nhạt và hành động ăn thịt trẻ em khá giống nghi thức sử dụng máu của các tín hữu Cơ đốc trong các lễ nghi của người Do Thái. Tất nhiên, nghi thức tàn bạo này hoàn toàn là một quan niệm vô căn cứ.

Ở một giả thuyết khác, nhiều người lại tin rằng đây có thể là Cronus, một vị thần trong thần thoại Hy Lạp và là một trong 12 Titan đã ăn thịt con vì sợ lời nguyền sẽ bị chính con đẻ của mình đoạt ngôi. Một lý thuyết khác lý giải đó là Krampus - một sinh vật có hình tượng giống động vật bắt nguồn từ văn hoá dân gian Alpine. Một phiên bản khác thì lại tin rằng đó là về Đức hồng y Schiner, người lãnh đạo liên bang Thụy Sĩ chống lại Bắc Ý. Và một lý thuyết khác cho biết hình tượng quỷ ăn thịt trẻ em chỉ đơn giản là hình tượng một nhân vật đáng sợ được tạo ra với mục đích răn đe những đứa trẻ hư không nghe lời. 

 

16) Felix Faure, cựu Tổng thống Pháp qua đời khi đang “mây mưa” bằng miệng với nhân tình.

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@www.franceinfo.fr

Cựu tổng thống Felix Faure giữ nhiệm kỳ từ năm 1895 đến năm 1899. Khi lên nắm quyền, Felix Faure đã góp phần chấm dứt những cuộc xung đột thường xuyên với nước Anh và thiết lập thành công mối quan hệ hài hòa với Nga. Tuy nhiên, những thành tựu đó không hề giúp Felix Faure nổi tiếng như cái cách mà ông qua đời.
Quá sung sướng khi được cô tình nhân 30 tuổi “yêu” bằng miệng nguyên nhân thực sự gây ra cái chết cho Cựu tổng thống Pháp Felix Faure. Trưa ngày 16/2/1899, Marguerite Steinheil được triệu đến dinh tổng thống. Tại đây, cô được yêu cầu phải làm cấp trên hài lòng. Một thời gian ngắn sau cánh cửa phòng ngủ đóng lại, những người đứng canh bên ngoài nghe tiếng hét mới chạy vào. Tại đây, họ phát hiện ông Felix Faure nằm bất tỉnh trên ghế sofa trong khi Marguerite Steinheil hoảng loạn vội vã chỉnh trang xếp lại quần áo xộc xệch trên người. Người ta tin rằng trong lúc sung sướng khi được cô nhân tình “chiều” bằng miệng, ông Felix Faure đã lên cơn đau tim và qua đời ngay sau đó.

 

17) Lịch sử Hà Lan vào năm “Rampjaar” (hay năm thảm họa) đã chứng kiến một cảnh tượng gây sốc: đám đông Hà Lan tấn công và ăn thịt đức vua của mình vì căm phẫn.

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@www.rijksmuseum.nl

Trong năm 1672, sau khi chiến tranh Pháp-Hà Lan bùng phát và cuộc chiến tranh Anh-Hà Lan lần thứ ba, nước cộng hòa Hà Lan phải đối mặt với cuộc tấn công trực tiếp và đồng thời từ Pháp, Anh, Hoàng tử - Bishops Bernhard von Galen, giám hoàng thân Munster và Maximilian Henry Bavaria, Tổng giám mục Cologne. Các lực lượng xâm lược nhanh chóng chiếm đóng một phần lớn lãnh thổ nước cộng hòa Hà Lan dẫn đến hoảng loạn hàng loạt ở các vùng ven biển Hà Lan, Zeeland và Utrecht. 

Nhân cơ hội này, William vùng lên kiểm soát các tỉnh rồi được tôn lên làm thống đốc. Ngay khi lên nắm quyền, William III hạ lệnh bắt Johan de Witt – một nhân vật quan trọng trên trường chính trị Hà Lan vào thế kỷ 17 phải từ chức.

Sau khi buộc Johan rút khỏi vũ đài chính trị, William còn ra lệnh bắt giam Cornelius De Witt, người đứng đầu phe đối lập, anh trai của Johan De Witt vì tội phản bội. Khi hay tin, Johan đã đến nhà tù tìm gặp anh trai. Chẳng bao lâu, một đám đông tụ tập bên ngoài trại giam biểu tình với yêu sách phải bắt giam nốt Johan. Đám đông cuồng loạn bị kích động này đã nhanh chóng ùa vào xâu xé thi thể hai anh em, thậm chí một số người còn ăn thịt cơ thể hai người vì căm phẫn. 

 

18) Rất nhiều di chỉ hoan lạc và nhà chứa được giới khảo cổ phát hiện ở thành cổ Pompeii.

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@www.travelblog.org

Các phát hiện khảo cổ vừa được công bố cho thấy thành cổ Pompeii trước ngày diệt vong là một xã hội đồi bại về đạo đức, nơi tình dục là thứ cực thịnh trong thời kỳ này. Trên những các cửa hàng, xưởng bánh, đường phố và thậm chí là cả công viên và nhiều nhất là trong nhà chứa, không đâu không có những bức bích họa với nội dung khiêu dâm và hình cảnh về các bộ phận sinh dục. Trên ảnh là một “mũi tên” với tạo hình nhạy cảm được khắc trên đá có nhiệm vụ chỉ đường giúp khách làng chơi dễ dàng tìm vào kỹ viện.
Lupenare hay còn gọi là “hang sói” là một trong những nhà chứa nổi tiếng của Pompeii. Nhà chứa này có hai tầng được xây dựng ngay trước khi thành Pompeii bị phá hủy và nó được cho là tòa nhà duy nhất chuyên cung cấp các dịch vụ mại dâm. Lupenare có mười phòng và mỗi phòng đều như vậy đều có một chiếc giường bằng đá được trải nệm ở trên, nơi hành sự của các cô gái bán hoa và khách hàng của mình. Nhà chứa còn có một nhà vệ sinh dưới cầu thang. 

Các nhà sử học cổ đại tin rằng những bức bích họa vẽ lại cảnh giao hoan được tìm thấy rất nhiều tại đây được xem là một loại tờ rơi giới thiệu các dịch vụ mà các nhà chứa cung cấp phục vụ khách.

 

19) Bốn trong số sáu người tình của trùm phát xít Adolf Hitler đã từng tìm đến cái chết

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@dailymail.co.uk

Adolf Hitler và những bóng hồng đi qua cuộc đời ông luôn là chủ đề thu hút sự quan tâm của các nhà sử học trong một thời gian dài. Mặc dù được biết đến như một người đàn ông tham vọng và tàn ác song Hitler vẫn là một rất có sức hấp dẫn với phụ nữ. Tuy nhiên, một điều trùng hợp ở những người đàn bà yêu Hitler là họ đều đã từng ít nhất một lần tìm cách quyên sinh. Tất cả đều có kết thúc bi thảm như chính tình yêu họ dành cho người đàn ông quyền lực nhất nước Đức thời bấy giờ.

Theo khẳng định của các nhà sử gia, người phụ nữ Hitler yêu nhất đời đó chính là Geli Rauber, cháu gái của ông, người trẻ hơn ông chú đến 19 tuổi. Cuộc tình ngang trái này kết thúc khi Geli Raubel tự bắn vào đầu, kết thúc đời mình bằng khẩu súng của Hiter trong căn hộ ở Munich. 

Tuy nhiên người đầu tiên giúp trùm phát xít nếm trải vị ngọt tình yêu lại là một người khác, đó là bà Maria Reiter, mối tình của Adolf Hitler trong những năm tháng tuổi trẻ. Thế nhưng, tình cảm giữa họ vẫn không thể đơm hoa kết trái khi Reiter quyết định treo cổ tự sát khi Hitler từ chối làm đám cưới để tập trung cho sự nghiệp chính trị.

Tiếp theo là Unity Mitford. Bà là một công dân Anh, trung thành với Hitler và tích cực làm việc cho bộ máy của Đức quốc xã. Bị dằn vặt và không đành lòng nhìn tổ quốc và nước Đức – nơi có người đàn ông mà bà yêu say đắm chìm trong binh lửa loạn lạc, Unity đã tự kết liễu đời mình bằng một phát đạn vào đầu nhưng may mắn sống sót. Tuy nhiên, viên đạn nằm sâu trong não và không thể gắp ra được và chính nó cũng khiến bà qua đời sau 9 năm bởi những biến chứng liên quan đến vụ tự tử không thành của mình. 

Renate Mueller, người mà Hitler đã so sánh với mẫu người “phụ nữ Aryan lý tưởng” đã chọn cái chết bằng cách gieo mình qua cửa sổ một tòa nhà cao tầng để chấm dứt cuộc tình ngang trái với Hitler. Tuy nhiên, một số nhà sử học cho rằng nguyên nhân cái chết của Renate phức tạp hơn nhiều, họ phỏng đoán rằng có thể bà đã bị thủ tiêu nhưng lại không có bằng chứng để chứng minh điều đó.

Người đàn bà tiếp theo trong đời Hitler và cũng là người vợ chính thức của ông chính là Eva Braun. Cũng giống như người phụ nữ mà Hitler quen và đem lòng yêu, Eva rất trung thành và dành tình cảm cuồng nhiệt cho Hitler ngay từ cái nhìn đầu tiên. Tuy vậy, bà không thể giữ chân con người trăng hoa quyền lực. Đau khổ nhận ra người tình của mình không muốn công khai mối quan hệ và phải liên tục hay tin Hitler gặp gỡ những người phụ nữ khác, Eva đã từng dùng súng bắn vào ngực mình và uống thuốc ngủ để chấm dứt nỗi đau tình yêu nhưng không chết. Sau nhiều lần tự tử không thành, Eva trở thành bạn đời của Hitler và cả hai đã tự tử cùng nhau ngay khi tổ chức lễ thành hôn.

 

20) Merkin, hay lông vùng kín giả được sử dụng đầu tiên bởi những cô gái làng chơi vào những năm 1450.

Sách giáo khoa, sự thật lịch sử

@commons.wikimedia.org

Nguồn gốc của Merkin có thể bắt đầu từ những năm 1450. Vào ngày nay, chị em phụ nữ thường sử dụng lông vùng kín giả vì nhu cầu vệ sinh cá nhân và để tránh việc “em bé” bị phơi bày ra ngoài trong một số trường hợp bắt buộc. Tuy nhiên, gái mại dâm lại sử dụng nó vì một lý do khác. Thời xưa, những cô gái hành nghề “chiều” khách thường sử dụng vật dụng này để che giấu các triệu chứng của bệnh lây truyền qua đường tình dục đặc biệt là bệnh giang mai.

Ngoài ra, Merkin còn là vật dụng được các nam diễn viên vào vai phụ nữ ưa chuộng mỗi khi lên sân khấu biểu diễn. Họ sử dụng vật này để che đậy khu vực không thể cải trang trong những cảnh diễn yêu cầu phải khỏa thân hoặc bán khỏa thân.

Ngoài những sự thật lịch sử bạn sẽ chẳng bao giờ được học trong sách giáo khoa ở trên, thì có thể những điều dưới đây bạn cũng chưa từng được dạy ở trường:



Những thông tin “ngoài lề” này rất thú vị đúng không? Nhưng không phải ai cũng biết về chúng, nên hãy chia sẻ bài viết ngay bạn nhé!

Bài viết liên quan: